Nguyên Thạch

Em Dệt Đường Tơ

Một bức tranh đời.
Em gắng thêu.
Nắn nót đường kim với chữ yêu.
Gởi cả tâm hồn từng đường chỉ.
Mười tám tóc thề.
Nay điểm tiêu.
 
Em dệt cho người.
Những bó hoa.
Đời em đói rét nét quanh co.
Đường thêu nghiêng ngả viền tàn héo.
Nghệ nhân buồn tủi lệ vỡ òa.
 
Em thêu cho đời.
Chữ Tự Do.
Ấm no Dân chủ chữ thật to.
Đường kim không suốt cùm gông siết.
Cái chữ dân xin chẳng ai cho.
 
Em thêu hình ảnh kẻ làm quan.
Xe hơi biệt thự cảnh giàu sang.
Má phì trán hẹp loài đần độn.
Quả trám môi chì giống sài lang.
 
Em thêu hình ảnh những trẻ thơ.
Không nơi nương tựa .
Sống bơ vơ.
Đói buốt bươi tìm nơi đống rác.
Đêm nằm co quắp thân sác sơ.
 
Em dệt thôn quê.
Cảnh cánh đồng.
Nắng mưa dầm dãi mẹ cầu mong.
Đủ tiền hối lộ cho quan chức.
Ký giấy đi thi học cho xong.
 
Em thêu gấm vóc.
Cảnh núi sông.
Quê hương chữ S giống Lạc hồng.
Hẹp dần bờ cõi .
Dân nô lệ.
Ai bán giống nòi phản tổ tông.
 
Em dệt cuộc đời.
Cảnh nhiễu nhương.
Bao nhiêu oan nghiệt khối đau thương.
Em thêu từng mũi đời ngang trái.
Ai thấu hộ em.
Nỗi đoạn trường...
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 18.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Em Dệt Đường Tơ"